Vô cảm

2024-08-08

Tôi vừa mua máy tính mới tháng trước. Nếu là năm 2023 thì đó là một trong những chiếc máy có cấu hình cao nhất. Ngay cả ở năm 2024 thì cấu hình đó vẫn rất cao và tôi sẽ mất cỡ một tháng lương để có thể mua mới. Vì gia đình khá là hoàn cảnh nên tôi đã không mua mới mà mua nó trên Yahoo Auction. Chiếc máy mới dùng 6 tháng, nhưng tôi đã đấu giá thành công ở mức giá dưới 50% giá mới. Đó là lần đầu tiên tôi mua đồ trên Yahoo Auction.

Sau khi thanh toán xong, tôi không còn quan tâm tới các thông báo trên Yahoo Auction nữa. Tôi biết rằng nếu tôi không làm gì cả thì người bán cũng sẽ nhận đủ tiền sau hai tuần và giao dịch sẽ kết thúc.

Vài tuần sau tôi muốn nâng cấp RAM cho chiếc máy, và khi ấy tôi phát hiện ra rằng tôi không thể đấu giá được. Vì những chiếc RAM tôi muốn mua được cài đặt giới hạn rating của người mua. Tôi chỉ có một rating duy nhất từ người đã bán chiếc máy tính, và rating đó khiến tôi không đủ tư cách đấu giá tiếp. Nếu hệ thống xếp hạng có 5 sao thì rating mà tôi nhận được là 1 sao. Lý do của người bán: tôi xác nhận nhận hàng quá muộn.

Tới giờ này tôi vẫn nghĩ đó không phải vấn đề, vì tôi không làm gì cả thì người bán vẫn nhận đủ tiền. Thậm chí tôi vẫn đánh giá người bán 5 sao. Nhưng người bán không nghĩ vậy, đối với anh ta thì việc tôi chậm liên lạc là một vấn đề rất khủng khiếp và không thể tha thứ (tôi đã trình bày hoàn cảnh nhưng anh ta quyết không đánh giá lại). Thế là tôi không thể mua được RAM trên Yahoo Auction.

Từ phản ứng của anh ta, tôi nghĩ không biết trong quá khứ mình có làm điều gì mà người khác cảm thấy tồi tệ không. Trong vài chục năm qua, vài trăm người đã bước qua cuộc đời tôi (và vài ngàn người đã lướt nhanh qua). Trừ một hai việc mà tôi hối hận, ngoài ra tôi thấy mình không làm điều gì tồi tệ. Nhưng có phải vậy không? Tôi nghĩ thế nào cũng không thấy việc tôi đã làm với người bán máy tính trên Yahoo là kinh khủng, vậy mà đối với anh ta thì nó tồi tệ tới mức không thể tha thứ. Biết đâu, có một lúc nào đó, tôi nghĩ mọi chuyện vẫn bình thường, nhưng ai đó lại nghĩ điều tôi làm là không thể chấp nhận. Ngoài việc cố gắng đọc suy nghĩ người khác và dưỡng tâm, tôi không biết phải làm gì với chuyện này.

Tôi vẫn giữ rating của người bán là 5 sao, dù tôi biết trong những trường hợp như thế này, thường thì hai bên sẽ tấn công nhau và cả hai cùng nhận một sao. Người bán cũng bán hàng lần đầu và rating của tôi sẽ là rating duy nhất của anh ta. Tất nhiên là người bán không có gì để uy hiếp tôi, thứ tệ nhất có thể làm anh ta đã làm rồi. Lý do chỉ là, tôi thật sự không quan tâm đến anh ta lắm. Có lẽ anh ta cũng nghĩ vậy về tôi, nên đã không quan tâm lắm đến chuyện rating của anh ta đã gây nhiều phiền phức cho tôi đến thế nào.

Điểm dừng

2024-04-10

Mấy ngày trước cấp trên trong lúc review thiết kế của tôi đã dùng phần mềm trên máy của tôi một chút. Khi ấy tôi phát hiện ra phương pháp anh ấy dùng là một phương pháp đối với tôi là rất cũ. Tôi đã dụng tâm tạo ra phương pháp mới và gửi hướng dẫn tới mọi người, nhưng có lẽ rất nhiều người đã không cập nhật.

Sự việc ấy làm tôi nhớ đến một người bạn hồi học cấp ba. Đó là một tiết học toán. Thầy gọi bạn tôi lên làm bài, đó là một bài hệ 2 phương trình bậc nhất. Người thường thì sẽ dùng định thức, còn người bạn đó thì dùng phép thế, một cách làm được dạy ở cấp 2. Tôi không hiểu vì sao mà tôi bị ấn tượng sâu sắc với sự việc ấy đến thế. Ấn tượng của tôi là người bạn đó đã hoàn toàn không học bài.

Anh cấp trên làm tôi có cảm giác tương tự như ngày cấp 3. Chuyện như vậy có thể xảy ra với bất kỳ ai. Vào một thời điểm nào đó, họ dừng cập nhật. Họ thấy rằng những điều họ biết, những phương pháp mà họ có thể sử dụng, là đủ, và họ dừng thử những thứ mới.

Điểm tốt là những thứ họ đã biết thực sự có hiệu quả. Tất nhiên là phương pháp thế có thể dùng để giải hệ tuyến tính, cũng tất nhiên là cách thao tác cũ trên phần mềm chắc chắn được việc, vì nó đã được dùng rất nhiều. Đối với những người thiết kế thì cái đó gọi là 実績ある, tức là khi một thứ gì đó đã được kiểm chứng bởi thực tế thì có thể tự tin dùng nó.

Điểm xấu là những thứ đó đôi khi có hiệu quả thấp. Chẳng hạn, không nên dạy máy tính giải hệ phương trình bằng phương pháp thế, nó cực kỳ lãng phí tài nguyên. Không phải lúc nào cái mới cũng chắc chắn tốt hơn, nhưng không thử thì không thể biết. Cố gắng tiến lên thì chưa chắc có thể tiến lên, nhưng dừng lại thì chắc chắn không.